Pair of Vintage Old School Fru
Phần mềm chat Vitalk 0.91 (yahoo,...)
Game iWin- Game Bài

HOMEBLOGCHAT

WwW.Colt.Wap.Sh Khu vườn giải trí và download miễn phí dành cho mobile

Chào buổi sáng! chúc bạn một ngày tốt lành!
Hello: Mozilla/5.0 mobile Chúc bạn online vui vẻ !!!

Thứ Tư, 15/05/2024
Menu nhanh


Xuống↓dưới


Hot game Flappy Bird: Tải game Flappy Bird cho mọi dòng máy |Tải game Flappy Bird crack cho Java
Au Mobile - Thăng Hoa Cảm Xúc

Top5 Game online hàng công ty

HOT Teen Teen - Gunny 3D Nhập Vai, Bắn Súng Phong Cách Teen cho Adroid và IPhone
[Android] Game bài iVegas
"Anh có yêu em không?"
"Có".
"Yêu như thế nào?"
Duy tròn mắt nhìn Vân mộtthoáng, hơi bối rối: "Thì...cũng như mọi người yêunhau".
Vân đỏng đảnh: "Ứ,ứ cần anh nói thế. Phải cụthể hơn cơ".
Duy dụi tắt điếu thuốc lá, cố nén tiếngthở dài, giọng nói đã có phần khang khác: "Em vẫnbảo tình yêu là một kháiniệm trừu tượng cơ mà".Cũng may Vân đã chịu ngồiim, đầu tựa vai anh, mắt lơmơ nhìn cả vạt đồi thoaithoải tím ngắt sim mua. Mộtnôi nghỉ ngơi thật tuyệt -Duy nghĩ, nếu như chỉ cómột mình anh, anh sẽ nằmxoài ra thoải mái, nhìn trời qua những kẽ lá và nghĩmông lung. Duy chợt thấy buồn cười, có ai như anhkhông, ước có một mìnhtrong lúc ngồi cạnh ngườiyêu. Duy thấy vai mìnhnặng trĩu, dường như Vânđã ngủ. Anh đỡ mái đầuVân ngả lên đùi mình, chămchú ngắm từng nét mặt cô. Phải thừa nhận là Vân giốngLinh, giống như hai chị emruột mặc dù họ chẳng hềbiết nhau ngoaụi đời. Nghĩđến Linh, Duy vẫn thấy lòngmình se thắt, dù đã 6 nămrồi... Cũng rèm mi hoe hoevàng cong vút (chứ khôngphải mi đen) khiến cho đôimắt có vẻ gì là lạ, đầy ấntượng. Cũng nốt ruồi son ngay trên cánh môi (nhỏngnốt ruồi của Linh nằm chếchvề bên trái, bướng bỉnh vàtinh nghịch hơn), cũng đôimá bầu bầu, mái tóc nganglưng, càng nhìn càng thấygiống. Bỗng Vân cựa quậyrồi mở mắt: "Sao nhìn em lạvậy? Cứ như nghi ngờ điềugì ấy". Hình ảnh Linh vụt biến mất, chỉ còn lại là Vân.Duy lắc đầu, âu yếm vuốtvuốt mấy sợi tóc xoà trêntrán người yêu, kỳ thực đểcho Vân nhắm mắt, thôiquấy rầy anh bằng nhữngđiệp khúc câu hỏi cũ mèm.Ừ nhỉ, tại sao những kỳnghỉ ngơi lại cứ gắn vớimùa hè. Mà tại sao baonhiêu năm rồi anh vẫn giữ thói quen đến những vùngđồi núi? Nó nhắc anh, bắtanh phải nghĩ về Linh nhiềuhơn - cũng có nghĩa là giàyvò, hành hạ anh đến khổsở. Ngày ấy, Linh cũng yêuhoa sim tím vô cùng.Không, em yêu tất cả cácloại hoa màu tím thì đúnghơn. Hai đứa bằng tuổi tròn hai mươi. Trongnụ hôn đầu choáng váng vàrun rẩy đến nghẹt thở, Duyhỏi nhỏ: "Gọi Duy là anhnhé?" Linh xấu hổ, cắn vàocằm anh thật đau. Yêu nhauđến độ tưởng như chếtđược vì nhau, Linh vẫnkhông thay đổi cách xưnghô: "Duy ơi, Linh nhớ Duy kinh khủng". "Duy ơi! Khănlen Linh đan cho Duy này"."Duy ơi, muốn ốm khôngđấy, trời mưa thế này màdám đi đầu trần". Mới đầuDuy còn cự nự, cứ đòi Linhgọi là anh, Linh chỉ cười:"Khi nào mình... cưới nhau,Linh sẽ gọi Duy là anh, chịukhông?" Duy chịu thua trước nụ cười thiên thần ấy để ôm ghì Linh trong vòngtay cuồng nhiệt của mình...Chiều nắng nhạt dần và giólồng lộng. Vân tung tăng đitrước Duy, thỉnh thoảng lạicúi xuống ngắt vài bônghoa dại. Tóc Vân bay xấpxoã, đáng yêu hệt như hômanh gặp Vân lần đầu. Duychạy tới, bịt mắt Vân, cắt ngang tiếng cười khanhkhách của người yêu bằngmột nụ hôn dài "Anh yêuem, biết không hả côngchúa?" Vân buông ngaynắm hoa dại, vòng tay quacổ anh, đắm đuối: "Đừnglàm em phát điên lên vì anhnữa"... Duy dìu người yêu đi chầm chậm. Lạ thay, bên Vân, anh vẫn không thôi nghĩ về Linh, dù anh yêuVân thực sự, dù Linh đãthuộc về quá khứ xót xa......Linh chưa kịp bước sangtuổi 21, chưa kịp cùng anhthổi nến trong ngày sinh.Duy vẫn nhớ, ngày ấy anhđã hỏi Linh thích quà tặnggì nhất cho ngày sang tuổimới. Linh áp đầu vào ngực Duy, thầm thì: "Linh chỉthích có Duy thôi, thật đấy".Vậy mà Linh... Đó là mộtngày chủ nhật đường phốđông nghẹt đã cướp đi Linhcủa anh. Trong giỏ xe vẫncòn lăn lóc một gói quà nhonhỏ. Cô bạn chơi thân vớiLinh thổn thức: "Nó bảo...nó bảo sáng nay đi chọn mua tặng anh một chiếc cavat thật đẹp". Duy khôngtin vào tai mình nữa, anhđiên cuồng chạy khắp bệnh viện như một gã tâm thần.Người ta ngăn không choanh vào nhà xác, không choanh vào với Linh khi Linhkhông còn biết cười, biếtnói, biết nhìn anh... Anh đã gào lên nguyền rủa hết thảy, gào lên trong nỗi tuyệt vọng tột cùng...
"Anh xem em mặc áo dài màu này có hợp không?"Duy nhìn Vân đang xoayngười trước gương, gật gù"Đẹp lắm cưng ạ! Mà vớianh, em mặc màu gì cũngđẹp". Vân quay lại, âu yếmsửa cổ áo cho Duy rồi la lên:"Sao anh không đeo cavat vào. Trời ạ! Mặc complê đi dự đám cưới mà thiếu cavat".
Duy thành thật:"Anh chẳng có cái nào đâu".Vân ấn anh ngồi xuống ghế, với tay lấy chìa khoáxe "Để em đi mua cho anh".Mặt Duy thoắt tái nhợt, tim anh nhói lên như có vật nhọn nào vừa đâm trúng"Vân, đừng kệ anh". Vân hốt hoảng nhào đến. Lát sau, Duy trở lại bình thường, lúng túng giải thích: "Anh hơi đau đầu.Nhưng anh không dùngcavat đâu".
Vân dằn dỗi"Nhưng mà tại sao mới được chứ. Sao anh gàn thế?Hay anh không khiến em thìtự anh đi mua cũng được.ừ, mà chưa bao giờ em thấy anh dùng cavat". Đơngiản thế mà cũng giận nhau. Vân đùng đùng bỏ về, không đi đám cưới sau một điệp khúc câu hỏi "Tạisao" mà Duy chẳng thể trảlời. Từ ngày Linh mất, Duy không bao giờ dùng cavat.Anh cứ có cảm tưởng cổ mình bị thít chặt lại khi nghĩ đến nguyên nhân cướp mất Linh của anh.Chiếc cavat Linh mua ngày ấy giờ nằm yên trong ngăn tủ với hàng bao kỷ vật khác: Khăn len, cuốn sổ, một mảnh mùi soa thêu...
Trong suốt thời gian yêu nhau, Linh chưa bao giờgiận Duy, kể cả những lầnanh lỡ hẹn (vì có việc độtxuất) hay những lần anhđến trễ giờ. Nếu thấy lâulâu anh không tới, Linh lạicuống quýt đến tìm: "Duyhư lắm đấy nhé. Linh cứtưởng là Duy bị ốm, Linh locuống cả lên...". Có một đôilần Linh dỗi, nhưng Linh cócách trừng phạt riêng,
không ngúng nguẩy quay đi hay bỏ về mà sẽ mím chặt đôi môi hồng xinh xắn,ngăn cản nụ hôn của Duy.Nhưng chỉ được vài phút.Duy chưa bao giờ phải khổsở chạy theo năn nỉ, dỗ dành Linh. Cũng chính vì thế, anh yêu Linh hơn tình yêu của tất cả thế gian này cộng lại...
Không phải Vân không biết trước cô, Duy đã yêu mộtngười con gái khác. Giá nhưVân chỉ bằng lòng biết đếnđấy thôi, mặc kệ Duy vớinhững gì thuộc về quá khứ,mặc kệ Duy với những kỷniệm của riêng mình thì cólẽ Duy sẽ bớt đi những lúcđi về giữa quá khứ và hiệntại, sẽ gạt bỏ được nhữngso sánh ngoài ý muốn. Và biết đâu anh lại tìm thấytình yêu cuồng nhiệt, đắmđuối hệt thuở xưa ở Vân.Nhưng mọi chuyện lạikhông như thế. Vân đòibiết quá nhiều. Thoạt đầuchỉ là "Tên của chị ấy là gìhả anh?" và Vân xuýt xoa:"Em thích cái tên Thuỳ Linhlắm. Anh tin không, ngàynhỏ em có con bạn thân làThuỳ Linh, bao nhiêu lần em khóc đòi bố mẹ đổi tên chomình". Vân bảo: "Ai chẳngcó những kỷ niệm. Emkhông hờn ghen với kỷniệm của anh. Nhưng cóđiều, đừng sống mãi với kỷniệm anh nhé". Lúc ấy nhìnVân thật buồn và tộinghiệp. Duy cồn cào, anh thấy yêu và thương Vânthành thật, yêu một dáng hình, một tâm hồn, một tấm lòng biết cảm thông, chiasẻ. Vân đã khóc khi anh kểcho cô nghe vì sao anh mấtLinh... Thế nhưng tại saoanh càng cố gắng khôngkhơi dậy kỷ niệm thì Vâncàng dồn ép, đoụi anh phảikể về Linh nhiều hơn. Vàcàng biết về Linh thì Vâncàng hay giận dỗi, so bì,trách móc. Anh không thể chịu nổi điệp khúc căn vặn "Anh có yêu em không?" vànhững câu hờn mát đếnđộc địa của Vân "Em chỉvụng veà thế thôi. Em biết,anh chẳng yêu em nhiều".Duy không biết thanh minhnhiều, anh lại tìm đến vớiLinh trong kỷ niệm như mộtsự cứu rỗi.... Linh bảo: "Một ngày nàođó không còn thấy yêuLinh, Duy cứ đi yêu người khác mà Duy thích. Chỉ cóđiều phải thành thật mà nóilời chia tay. Đừng lừa dốiLinh". Duy véo mũi Linh,mắng: "Chỉ vớ vẩn thôi.Mình sẽ là của nhau đếntrọn kiếp". Mắt Linh thoángbuồn "Linh muốn thếnhưng cuộc đời thì nhiềubiến động...". Duy át đi: "Giảsử Duy yêu người khác,Linh chấp nhận chia tay, thếhoá ra Linh không yêu Duy".Linh bảo: "Linh sẽ buồn, sẽđau lắm chứ nhưng nếuDuy hạnh phúc bên ngườikhác hơn bên Linh thì...". Tạisao Linh lại có linh cảmchẳng lành về số phận, vềtình yêu như thế? Để rồi chỉít lâu sau, anh phải gục đầu khóc trước những vòng hoa trắng, khóc giữa nhữngđêm ngồi nghe bản nhạcquen thuộc một mình lẫnvới tiếng mưa gõ nhịp đềuđều, đều đều.Duy lại đến tìm Vân nhưsau hàng bao lần giận dỗitrước đó. Thủ tục làm lànhkhó khăn hơn nhưng rồicũng xong xuôi. Hai đứa lại đi dạo trong công viên. Mùa thu, hoa sữa thơm dịu dàng và quyến rũ. Những bônghoa nhỏ xíu rớt xuống nềngạch đỏ như sao sa. TócVân thấp thoáng hoa sữatrắng ngà. Duy vòng tayqua thành ghế đá, mơmàng nhìn lên vòm lá. Hìnhnhư có một tiếng chim chiếp chiếp tội nghiệp đâuđây. Dường như Vân hỏi anh câu gì đó nhỏng Duy vẫn mải tìm kiếm xem tiếng chim kêu ấy ở chỗ nào. Chắcchắn đó phải là chú chimsâu nhỏ thật dễ thương.Thế mà ngày bé, bao nhiêulần anh mang súng caosulêu lổng khắp các khuvườn... Chợt Vân giật tay lại,ngoắt người đi, giận dỗi.Duy giật mình, ngắt khỏinhững suy nghĩ lan man:"Gì thế em?"
Vân quay lại,nét mặt trở nên cau có: "Em biết mà, anh không thể nàokhác đi. Anh lại nghĩ, lạinhớ, lại tiếc tình-yêu-cũ-của-anh rồi phải không?"Duy thất vọng, cúi đầukhông nói. Vân vẫn khôngtha: "Hèn gì em hỏi anh đếnba lần mà anh không trảlời". "Em hỏi anh gì vậy?Anh im lặng cũng là mộtcách trả lời đấy chứ". Vânnhìn sững Duy, nghẹn ngào: "Anh không yêu em phảikhông. Ngồi với em mà anhchỉ nghĩ đến chị Linh...". Duycắn môi đột ngột "ừ! Anhyêu Linh và yêu Linh mãimãi". Vân bật khóc, cầm túixắc rồi bước đi như chạy.Duy không đuổi theo nhưbao lần trước đó. Anh nhìntheo cô rồi buồn buồn nghĩ:Chắc là chẳng khi nào mình gặp lại Vân để làm lành nữa...
Ôi! Ngày xưa, Linhthường mặc áo xanh, Linh thường đi thong thả.

;) Download KPAH 141 - Game MMO người Việt yêu thích 2013

]
GAME PHONG VÂN TRUYỀN KỲ
Game Võ Lâm3
Time load: 0.000252
Chia sẻ của bạnBộ sưu tậpM_BlogBlog
☺ Tìm Trong Trang :
Liên Kết


Bảng thống kê
Online
1
Hôm nay
1
Trong tuần
1
Tháng này
1
Tổng cộng
322


U-ONC-STAT

Bạn có muốn :

Powered by COLT.WAP.SH
2011- 2024

E-mail: Colt.Wap.Sh@gmail.Com


• Từ Khoá:
Textlink: | YenMyWap